Những đêm mùa đông chờ Xuân, nơi căn phòng nhỏ ấm, lũ sinh viên nghèo lại quây quần quanh thầy Nguyễn Hùng Vĩ, giảng viên Khoa Ngữ văn, Trường đại học Tổng hợp Hà Nội (cũ), một ông giáo hồn hậu, quê nghèo lam lũ xứ Nghệ, luôn trọng nghĩa trọng tình.
Mưa đỏ - bộ phim lấy cảm hứng từ cuộc chiến kéo dài 81 ngày đêm chiến đấu anh dũng bảo vệ Thành cổ Quảng Trị trong “mùa hè đỏ lửa” năm 1972 sẽ ra mắt công chúng yêu điện ảnh toàn quốc vào đúng dịp kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Dễ thấy lâu nay, người viết khi cho in tuyển tập đồng nghĩa với việc gom lại, khép lại quá trình sáng tác. Nhưng cũng có người sau đó vẫn tiếp tục xuất bản tác phẩm, không phải “út, ít” bòn mót, mà là những “đứa con” bụ bẫm, khỏe mạnh, ai cũng tấm tắc, trầm trồ.
Hôm rồi tôi viết một bài tưởng nhớ họa sĩ Lê Thiết Cương trên Nhân Dân điện tử, xong rồi tự nghĩ: Nếu còn sống, đọc bài viết này, chắc anh ấy sẽ thích. Xong rồi cứ bần thần mãi. Kiểu trong đời từng có lúc, muốn nói điều này điều kia với người này người kia mà vĩnh viễn không còn cơ hội.
"Tôi xin được tặng lại Như có Bác trong ngày đại thắng - một bài hát đã trở thành phần ký ức thiêng liêng gắn với niềm vui chiến thắng của toàn dân tộc cho Báo Nhân Dân, để phổ biến, lan tỏa tác phẩm này phục vụ nhân dân và Tổ quốc Việt Nam”.
Ðó là NSND Trà Giang, tuổi Nhâm Ngọ (1942). Quê nội chị ở Quảng Ngãi, với núi Ấn, sông Trà, miền đất có nhiều bậc danh nhân nổi tiếng gắn liền với lịch sử hào hùng của dân tộc.
Trong dòng chảy các sáng tác văn học nghệ thuật về Chủ tịch Hồ Chí Minh, mỹ thuật là lĩnh vực đặc biệt bởi chỉ mấy tháng sau ngày Quốc khánh 2/9/1945, nhiều họa sĩ, nhà điêu khắc đã có cơ hội được gặp Bác, được tạo điều kiện ở bên Bác trong khoảng thời gian nhất định, để thấy, cảm, hiểu về Người.
Thấu hiểu khát khao của những người đã mất đi khả năng vận động, chỉ còn ánh mắt để biểu cảm, bộc lộ, gửi thông điệp đến người thân, PGS, TS Lê Thanh Hà (Trường đại học Công nghệ - Ðại học Quốc gia Hà Nội) đã quyết định dành thời gian đồng hành cùng họ.
Ngay cả lúc nói, lúc cười, Ðỗ Bảo vẫn mang đến cho người đối diện một cảm giác lặng lẽ, tĩnh tại. Dường như dưới đáy sâu con người anh là một khoảng bí mật ít ai có thể chạm tới, để nhạc sĩ cất giữ gia tài của mình, chỉ có thể sẻ chia khi ngồi trước khuông nhạc, trong không gian trong suốt bao la của riêng anh.
Là một tên tuổi sớm xác lập được dấu ấn cá nhân, nhà điêu khắc Phan Ðình Tiến đã có một danh sách dài các tác phẩm đứng vững trong đời sống nghệ thuật Việt Nam đương đại.
Nơi Lam làm việc là một trung tâm cứu hộ động vật hoang dã nằm biệt lập trên cao nguyên, sóng điện thoại chập chờn còn đi đường bộ từ thị trấn vào phải mất cả ngày mới tới. Đêm hôm đó, cô nhận được cuộc gọi từ mẹ khi trời đã rất khuya.
Tôi thật sự không biết gọi Nguyễn Trọng Tạo thế nào cho chính xác bởi anh như một “liên hiệp văn học nghệ thuật” với rất nhiều “nhà”. Nhà thơ, nhà văn, nhà lý luận hay họa sĩ, nhạc sĩ, nhà báo?
Không hẹn mà nên, chỉ trong khoảng một năm, hàng loạt phim dã sử tầm vóc với quy mô đầu tư lớn, với ê-kíp sản xuất hùng hậu cùng rầm rộ công bố khởi động dự án, cùng nhanh chóng bắt tay triển khai những bước đi tiền kỳ đầu tiên.
Tôi trở lại với nghề may sau bốn năm đứt gãy - bốn năm mà tôi vẫn thường gọi là “khoảng mù của đời mình”. Khoảng thời gian ấy, tôi mất tất cả: Công việc, gia đình, sức khỏe... và cả niềm tin.
Chứng kiến phim kinh dị Việt Nam ra rạp quanh năm thay vì chỉ đợi đến dịp lễ Halloween, chứng kiến phim kinh dị tự tin song hành cùng các thương hiệu bảo chứng phòng vé trong những thời điểm vàng mà không hề lép vế cả về lượng suất chiếu lẫn con số doanh thu, số đông người yêu điện ảnh nước nhà đều có chung một nhận định lạc quan “thời của dòng phim kinh dị thuần Việt đã đến”!
Biên đạo múa Tuyết Minh chia sẻ, vở nhạc kịch Người cầm lái về hình tượng Bác Hồ đánh dấu chặng đường đưa Nhạc kịch - một thể loại nghệ thuật của phương Tây mang đậm màu sắc Việt tới Việt Nam từ năm 2021 và mang lại cảm hứng cho những vở nhạc kịch sau này của chị như: “Dế mèn phiêu lưu ký”; “Bỉ Vỏ”; “Sân khấu 24H”; “Ký ức để lại”. Ðây cũng là vở diễn nhận được những Giải thưởng lớn, những phản hồi tích cực của khán giả và giới chuyên môn trong nhiều năm qua.
Khi còn giữ cương vị Tổng Biên tập Báo Nhân Dân , nhà thơ Thuận Hữu ít khi nhắc đến thơ ca như một phần chính thức trong con người ông. Ông làm thơ - khá nhiều người biết - nhưng ông hiếm khi tự nhận mình là “nhà thơ”.
Triển lãm "Gặp gỡ Hải Phòng 2025" quy tụ hàng loạt họa sĩ, nhà điêu khắc danh tiếng từ TP Hồ Chí Minh, Hà Nội và Hải Phòng, trở thành cuộc hội ngộ lớn của mỹ thuật đương đại Việt Nam. Không chỉ là điểm hẹn của sắc màu và sáng tạo, Hải Phòng - thành phố cảng sôi nổi và quảng giao - lại một lần nữa trở thành nơi kết nối nghệ thuật và tình bằng hữu, như một lời chào mùa hè tha thiết gửi đến công chúng yêu hội họa.
Giữa bạn bè đồng nghiệp đang rôm rả chuyện trò, Mai Ðại Lưu xăm xắn soạn sửa bàn ăn, sắp đặt bày biện, dáng vẻ thuần thục như đã quen thuộc với các công việc nội trợ kiểu này, tạo nên một tương phản khác xa những hình dung về các nam nghệ sĩ vốn được mặc định vụng về bê trễ chuyện sinh hoạt đời thường. Có thể, những lăn lộn mưu sinh xa nhà nhiều năm trước khi dấn bước vào con đường nghệ thuật đã tích tụ thành nếp, để Mai Ðại Lưu - mặc cuộc đời ầm ào sôi động - vẫn né sang bên, nhẩn nha gặm nhấm cái lựa chọn của chính mình.
Như một chỉ dấu ý nghĩa của thời khắc hòa bình thống nhất đất nước, ca khúc đầu tiên vang lên trên Ðài phát thanh Sài Gòn ngày 30/4/1975 là “Nối vòng tay lớn” của Trịnh Công Sơn: “... Mặt đất bao la, anh em ta về/Gặp nhau mừng như bão cát quay cuồng trời rộng/Bàn tay ta nắm nối tròn một vòng Việt Nam...”.
Làm mới nhạc dân tộc; làm mới những bản tình ca đã có tuổi; làm mới những bài hits của nhiều thập niên trước…, tất cả đều đã và vẫn là xu hướng mà những nghệ sĩ trẻ đang khai thác, tìm tòi. Nhưng có một lãnh địa mà dường như sự làm mới vẫn còn chưa xuất hiện phổ biến. Ðó chính là nhạc cách mạng, nhạc đỏ. Nhưng hôm nay, xu hướng ấy có thể sẽ bắt đầu, với ngọn cờ đầu là ban nhạc rock gạo cội Ngũ Cung, cùng dự án Red Rock đang được ấp ủ của mình.
Chúng tôi hẹn ông một cuộc viếng thăm, để cùng trò chuyện với người nghệ sĩ lớp đầu tiên của Nhà hát Kịch Hà Nội, cũng là người chiến sĩ của đội cảm tử quân - Trung đoàn Thủ đô năm xưa. Ông xin lỗi vì thấy trong người không khỏe, nhưng ông vẫn ưu tiên dành thời gian cho chúng tôi một cuộc trao đổi qua điện thoại. Bởi, nhắc đến ngày 30/4 lòng ông lại trào dâng niềm xúc động, nhớ về tuổi thanh xuân sống trong bom đạn, quyết chiến đấu để bảo vệ Thủ đô, đóng góp vào chiến thắng cuối cùng của dân tộc.
50 năm qua kể từ ngày đất nước thống nhất, những tác phẩm điện ảnh về đề tài chiến tranh cách mạng đã góp phần khơi dậy lòng biết ơn và niềm tự hào trong các thế hệ người Việt Nam đối với lịch sử dựng nước, giữ nước của dân tộc. Làm thế nào để câu chuyện của quá khứ vẫn tiếp tục được tái hiện sinh động, có chỗ đứng xứng đáng trong đời sống hôm nay là niềm trăn trở không chỉ của các nghệ sĩ mà còn là mong mỏi của nhiều khán giả.
Bắt đầu sáng tác thơ từ năm 2015, miệt mài chăm chỉ ra mắt đều đặn mỗi năm một tập thơ dày dặn, nhà thơ Trần Lê Khánh trở thành hiện tượng trên văn đàn Việt Nam với loạt giải thưởng văn chương danh giá trong và ngoài nước.
Chàng mê đàn sách từ nhỏ và mỗi khi đọc sách, chơi đàn chàng lại nghe văng vẳng tiếng ông bà kể về một làng quê nơi xa lắc nơi sương mờ bao phủ và tiếng hò da diết khôn nguôi. “Sau này lớn khôn con hãy tìm về làng ta con nhé” - Bà thường dặn như thế.
Nằm trong chuỗi hoạt động hướng tới kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng hoàn toàn miền nam, thống nhất đất nước, “Ðịa đạo: Mặt trời trong bóng tối” của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên là một bộ phim hào hùng và bi tráng về địa đạo Củ Chi anh hùng, địa bàn trọng điểm, căn cứ địa cách mạng kiên trung trong suốt thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, cứu nước. Ðây cũng là lần đầu tiên, một bộ phim truyện điện ảnh về đề tài chiến tranh cách mạng với nhiều bối cảnh lớn, tốn kém mà không sản xuất từ nguồn ngân sách của Nhà nước. Một nhóm doanh nhân tâm huyết đã đầu tư hơn 50 tỷ đồng để sản xuất bộ phim này.
Nhanh quá, đã 13 năm, lại sắp đến ngày Ðinh Vũ Hoàng Nguyên rời cõi tạm. Ngày 23/3 tới cũng là sinh nhật Nguyên. Gia đình, bạn bè hay những người yêu thích những con chữ của Nguyên đều nhớ làm một việc gì đó nho nhỏ. Như giở cuốn sách “Có một phố vừa đi qua phố” để gặp lại những bài thơ, tản văn, truyện ngắn hay thắp một nén nhang, một ngọn nến rồi trong cái mùi trầm hương thoang thoảng, mở trang blog “Lão thầy bói già” để nhớ về những trang nhật ký của Nguyên.
Tôi tới sân bay Charles de Gaulle khoảng 9 giờ sáng, rồi mua vé tàu B về Paris. Đi tàu là tiết kiệm nhất, nhưng lại cuốc bộ khá xa lúc chuyển metro. Nếu một mình sẽ phải vất vả bê vác hành lý lên xuống các bến.
Ánh mắt đứa nhỏ hiền queo như nắng buổi sớm, trong vắt và ấm. Vừa gợi người ta nhớ về những yêu thương xa vắng, vừa khiến người ta muốn đưa tay đón lấy.
Nữ nhà thơ Phùng Thị Hương Ly sinh ra và lớn lên ở Bắc Kạn, người Tày, học ngành viết văn, sau ra trường làm báo, hiện sống và viết tại quê hương. Một phác thảo lai lịch như thế cho thấy hai điểm quan trọng: người thơ ấy có một vốn liếng hết sức tự nhiên, sống động về nơi chốn mình, dân tộc mình và được đào tạo bài bản trong môi trường viết.
Mười năm công tác ở báo Tiền Phong Chủ nhật là mười năm tôi ở gần nhà báo Dương Xuân Nam - nhà thơ Dương Kỳ Anh theo nghĩa đen: phòng làm việc ngay sát bên cạnh, chứng kiến sinh hoạt, giao tiếp hằng ngày và được ông trực tiếp chỉ đạo nội dung từng số báo.
Bắc Bling (Bắc Ninh) trở thành hiện tượng mạng ngay sau thời điểm ra mắt và kịp cán mốc 60 triệu lượt xem sau 15 ngày. Bắc Bling cũng chỉ cần hai ngày, để đứng đầu bảng xếp hạng Music Video Trending in Vietnam và vươn lên vị trí số 1 toàn cầu, chỉ sau 10 ngày kế tiếp. Sức lan tỏa mạnh mẽ của MV đậm sắc màu quan họ cho thấy, mạch nguồn nghệ thuật truyền thống đã trở thành nguồn năng lượng dồi dào vô tận giúp người trẻ hôm nay thăng hoa. Và cũng chính họ, với nỗ lực không ngừng làm mới tinh hoa vốn cổ cha ông đang bắc những nhịp cầu dẫn lối giới trẻ tìm về nguồn cội.