Hát quan họ hội làng Ngang Nội. Ảnh: THANH BÌNH

Tiếng của mùa xuân

Chưa nhìn, chưa chạm, chỉ nghe không thôi thì tiếng của Tết nhất, năm mới, ngày xuân đã dồi dào lắm. Nào âm thanh kỳ cạch cọ rửa bàn ghế, ban thờ, cửa kính, đồ kim khí. Lời chào mời đào hoa quất lá pha chút âm quê pha chút lam lũ. Tiếng nước sôi réo nồi bánh. Tiếng lầm rầm nhẫn nại văn khấn Nôm đêm ba mươi. Tiếng chuông loang không gian trừ tịch thoáng gợi mơ hồ khắc khoải xa nhớ. Từng hồi trống ngoài đình vọng qua những ngõ vắng sạch sẽ. Câu chào nhau vóng từ ngoài cổng vóng vào trong sáng ngày đầu tiên Tết cổ truyền lạnh se nắng trong vắt. Những lời mở hàng hỏi han năm cũ việc mới. Rồi mấy chiếc chén sủi tăm chạm lách cách. Tiếng cười ngả ngả, men men...

Phong tục Tết cổ truyền. Ảnh: NG.ANH

Tết gần, Tết xa, Tết trong nhà

Thấm thoắt, tôi đã đón cả chục cái Tết ở khu phố nhà binh Lý Nam Đế. Khi tôi chuyển về sống ở đây, những nhà văn khoác áo lính tóc đã bạc trắng. Sáng sáng, họ chụm quanh ấm trà, trước mặt là tờ báo gấp ngay ngắn. Ngày thường thế và Tết cũng chẳng khác là bao.

Minh họa: TRỌNG TOÀN

Xin lửa, xin nước đầu năm

Giờ người ta khó tưởng tượng nổi cảnh thiếu thốn hơn 30 năm trước. Quê tôi nấu bếp rơm quanh năm, ít nhà có điện thắp sáng thì lửa, nước vẫn còn quan trọng lắm.

Chiến sĩ đảo Song Tử Tây nhận quà từ đất liền. Ảnh: ANH NAM

Nâng niu thực phẩm đảo xa

Tết đến, Xuân về với người lính đảo không chỉ có hoa thơm trái ngọt, lương thực, thực phẩm… được chuyển ra từ đất liền. Ở Trường Sa những năm trở lại đây, việc tăng gia sản xuất của lính đảo đã làm nên nét đẹp đầy sức sống.

Bác sĩ Nguyễn Văn Xáng hiện sở hữu 2.500 cây bút quý.

Đắm đuối với... bút

Đã không chuyên sâu tìm hiểu thì thôi. Nếu dấn thân, cẩn trọng đọc tài liệu, tìm hiểu, sưu tầm bất cứ ai cũng rất dễ đắm đuối với… bút.

Khuôn tranh Đông Hồ khắc dương bản, món lưu niệm được nhiều du khách đặt mua.

Về Đông Hồ ngắm tranh

Sự chuyển mình của tranh Đông Hồ cùng các loại hình mỹ thuật, nghệ thuật dân gian nói chung trong bối cảnh mới thắp lên những hy vọng về các giá trị văn hóa của cha ông được lưu truyền không chỉ cho con cháu mà với cả bạn bè quốc tế.

Minh họa: MINH PHÚ

Buổi sáng mùa xuân sương chưa tan

Tôi đã từng nghĩ rằng, có viết bao nhiêu dòng, bao nhiêu trang cũng không thể đủ, không thể thỏa lòng về niềm yêu mến của tôi đối với cái cây ấy.

Minh họa: TRẦN XUÂN BÌNH

Chỉ chờ một thời khắc

Bày xong mâm cúng Giao thừa, thế là tôi ra khỏi nhà. Trước năm phút thôi, đi quanh gần nhà để đến thời khắc chuyển giao, tôi quay về xông nhà.

Minh họa: ĐOÀN XUÂN TẶNG

Mùa của mẹ...

Như thể đã có lời giao ước, cứ vào cữ tháng mười, hoa dong riềng lại vươn mình kiêu hãnh giữa biển lá xanh dày mướt mát, trổ bông đỏ rực, thắp lửa sáng bừng một góc vườn. Khu vườn nhỏ thường ngày vốn trầm lặng, giờ bỗng choàng thức, cây lá xôn xao trước mầu hoa quyến rũ như mầu son môi thiếu nữ trước giờ đi trảy hội.

Minh họa: ĐẶNG TIẾN

Nơi không có hoa đào

Mấy hôm nay, sáng nào trước khi đi học Bống cũng bắc ghế bóc một tờ trên cuốn lịch treo tường. Bống trông mong từng ngày đến Tết, chắc còn nôn nao hơn cả bà mong đám cúc đại đóa trước nhà trổ nụ. Bống mong Tết không phải vì muốn được lẽo đẽo theo bà đi chợ phiên cuối năm để sà vào xem váy vóc tươi xinh. Cũng không phải vì mong nhận những bao lì xì đỏ tươi của cô dì chú bác. Càng chẳng phải vì Tết có đồ ăn ngon, kẹo bánh ê hề. Mà Bống chỉ mong nhanh được xuống phố với mẹ.

Tiếng của mùa xuân
Tết gần, Tết xa, Tết trong nhà
Xin lửa, xin nước đầu năm
Nâng niu thực phẩm đảo xa
Đắm đuối với... bút
Về Đông Hồ ngắm tranh
Buổi sáng mùa xuân sương chưa tan
Chỉ chờ một thời khắc
Mùa của mẹ...
Nơi không có hoa đào